Bí mật nơi công sở

Nơi công sở là chỗ có ít bí mật nhất. Nếu bạn kể bí mật của mình cho “gió”, đừng trách sao “gió” thổi bí mật khắp khu rừng

Làm việc trong môi trường IT phần mềm, chủ yếu toàn các thanh niên trẻ và trâu, tầm tuổi đôi ba mươi; trước giờ mình cũng không nghĩ hay lăn tăn quá nhiều đến vấn đề “đối nhân xử thế” nơi công sở quá nhiều. Các bạn cũng có thể hình dung môi trường của các công ty phần mềm: toàn Dev đực rựa, thi thoảng kiếm được bà Tester, xinh thì gà mà giỏi thì xấu; cùng lắm đời tươi đẹp hơn với mấy chị em HR hoặc bên văn phòng. Nói xấu sếp thì thường xuyên và công khai, nói thẳng vào mặt sếp: Anh quản lý như nồi, Anh ngu vờ lờ. Khách hàng mà không ngồi đấy thì lại càng chửi nhiều, từ Dev chửi, Tester chửi, cả team chửi, Leader cũng chửi. Trong công ty thì các nhóm “kín” tràn lan, nói chửi xéo nhau và đồng nghiệp. Thực sự mà nói với hơn 10 năm đi làm, đôi khi mình cũng cảm thấy thoải mái vì “được” chửi sếp và khách hàng và “happy” khi có đồng bọn hùa vào cùng. Cơ mà rồi làm gì có cái bí mật nào mà giữ được kín nổi trong cái môi trường văn phòng này, và khi mình nhận ra bản thân là người “được” chửi, “được” nói xấu trong câu chuyện của 1 bàn trà, cốc cà phê hay group “kín” nào đó; cảm xúc sẽ rất “gì và này nọ”

Nơi công sở đúng là nơi có ít bí mật nhất, hay đúng hơn là thời gian mà bí mật được bật mí ngắn nhất quả đất. Khi bạn có 1 bí mật, hay đơn giản là 1 bức xúc muốn nói ra, chia sẻ ra với mọi người; hay tĩnh tâm lại suy xét. Kịch bản nếu bạn “chia sẻ” ra sẽ có thể như thế này:

  1. Trong 1 group “kín” nào đó, bạn typing … blah blah
  2. Trong 1 buổi trà đá trốn việc, bạn bắt đầu vung tay lên chém gió .. blah blah
  3. “Lão X dạo này ngáo vờ lờ, đã éo biết gì mà còn lên mặt dạy đời. Kỹ thuật thì cùi, chả chịu hiểu mie gì toàn bốc phét với khách rồi bắt tao làm” – bạn mở đầu
  4. “Ờ đấy, công nhận dạo này ngáo thật, chắc ở nhà bị vợ chửi nhiều giờ lên công ty chửi anh em xả stress” – người bạn đồng nghiệp đầy thân thiết lên tiếng
  5. “Thì lại chả, tao mà ko vì mấy đồng thưởng tết thì tao xin nghỉ lâu rồi. Chúng mày đừng nói gì đấy không tết lại éo có chưng cake mà ăn” – bạn thể hiện sự tin tưởng về bí mật của mình
  6. Bước 3,4,5 được lặp lại N lần

Bạn thấy thoải mái vì bức xúc được giải tỏa, có anh em đồng cảm và cùng chia sẻ bí mật của mình. Và rồi tập 2 của bộ phim sẽ diễn biến như này:

  1. Trong 1 buổi cơm trưa sếp mời … blah blah
  2. Trong 1 buổi cà phê trò chuyện thân mật với sếp … blah blah
  3. “Y à, dạo này anh thấy em không được vui. Chắc có tâm sự bí mật gì kể anh nghe xem” – sếp bắt đầu đầy ẩn ý
  4. “Có gì đâu anh, dạo này nhiều việc quá em hơi mệt chút thôi” – bạn lo lắng trả lời
  5. “Thôi giấu gì nữa em, mấy đứa kể hết rồi. Em bất mãn với anh và khách hàng nên xóa production database cmnr đúng không? Tết nhất rồi em, anh cho em về quê sớm thăm bố mẹ nhé: – lời sếp thật gần mà nghe xa xăm
  6. “…” – còn gì nữa đâu mà nói

Không có tập 3 nữa mà hóng đâu các bạn.

Đùa chứ không đến mức vậy đâu nhỉ, cơ mà thôi, nói xấu người khác ít thôi các bạn ạ. Sếp nó cũng đáng thương, khách hàng nó cũng tội nghiệp lắm. Bỏ đi mà làm người.

Hy vọng các bạn kiềm chế để môi trường công sở bớt khẩu nghiệp đi. Hãy sống đẹp như những con thiên nga của hồ con rùa nhé. Cảm ơn mọi người đã đọc!

From Anyway with Love!

Bình luận

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *